Mục lục

Nhật ký leo núi Chứa Chan Tháng 11/2022

leo núi chứa chan

Mình được đánh thức bởi tiếng kêu chít chít của những chú gà con đang được gà mẹ dẫn đi tìm kiếm thức ăn vào buổi sáng sớm. Suốt cả buổi tối hôm qua hai đứa cũng không ngủ được một giấc ngủ trọn vẹn, do trên núi lạnh quá phần thêm trời mưa nên trời lạnh càng thêm lạnh. Tụi mình cắm trại trên đỉnh núi Chứa Chan ở độ cao 837m so với mặt nước biển, chỗ hạ trại là khoảng đất rộng cách không xa khu vực trạm gác radar quân sự được đặt ở đỉnh núi có bộ đội thường trực canh gác, trên nền đất không quá bằng phẳng nhưng bù lại được bao quanh bởi những cây lớn, và những bụi cây cỏ cao quá đầu người, với vị trí này giúp cho tụi mình tránh được những cơn gió lạnh vào ban đêm, cách không xa điểm hạ trại của tụi mình cũng là điểm hạ trại của những nhóm leo núi khác.

Cả nhóm quây quần bên nhau để nướng đồ ăn tối và trò chuyện dưới tấm tăng chống mưa, xung quanh là lều của từng bạn trong nhóm đã được dựng san sát nhau, lúc này ngoài trời vẫn còn mưa lất phất bay, kèm theo gió lạnh càng về khuya mây mù càng nhiều, có những lúc tưởng chừng tụi mình như bị mây mù nuốt chửng vì rằng mặc dù ngồi đối diện nhưng cũng không thể nào nhìn rõ được mặt nhau.

Nhóm tụi mình tổng cộng 16 người, đa phần trong nhóm đều là những bạn đã từng leo núi hoặc từng đi cắm trại, chỉ có vài bạn đây là lần đầu tiên tham gia leo núi, mình khá khâm phục ý chí của các bạn ấy vì đã cố gắng vượt lên chính mình hoàn thành hành trình không một ai bị bỏ lại.

leo núi chứa chan
Nhìn trên đỉnh núi xuống Xuân Lộc

Tụi mình bắt đầu leo vào lúc 16h45 phút, sau một đoạn khoảng một tiếng đồng hồ thì bắt đầu có sự phân sức và tách thành từng nhóm nhỏ, mình và bạn Mo vẫn cố gắng duy trì ở nhóm giữa, nhóm tụi mình chọn leo theo đường cột điện để duy trì nhịp độ thì cứ trung bình khoảng năm cột điện (mỗi cột khoảng 50 mét) thì tụi mình lại dừng nghỉ một đến hai phút.

Gọi là đường cột điện vì theo đường mòn này có các cột điện kéo dây điện lên để cung cấp điện cho trạm gác radar ở trên đỉnh núi, tổng cộng có 145 cột điện, cột điện đầu tiên được bắt đầu từ số 20 đến số 145 (tức là có 125 cột), thế nên trong quá trình leo mọi người cứ căn cứ vào số cột đã được đánh dấu mà xác định vị trí của mình mà có sự phân phối sức cho hợp lý. Theo lẽ thường thời gian để leo đến đỉnh của những người không chuyên leo núi như tụi mình là khoảng 2.5 tiếng đến 3 tiếng, còn những bạn mới leo thì có thể lâu hơn tùy theo sức bền mỗi người.

Đây là lần thứ hai mình với bạn Mo leo núi Chứa Chan, lần đầu vào tháng 9/2019 lần đó thì đi vào mùa nắng nên cỏ cháy, tầm nhìn trên núi cũng nhờ vậy mà thoáng đãng hơn đứng trên đỉnh có thể thu trọn cả đồng bằng Thị xã Xuân Lộc vào tầm mắt. Trong lần leo đó tụi mình cũng leo chung bạn Biên, bạn Yến hai bạn quê gốc ở Hà Tĩnh với chất giọng rất đặc trưng, cũng lâu quá tụi mình chưa đi leo núi (lần gần nhất phải tính từ chuyến leo Tà Năng – Phan Dũng vào tháng 3/2021) nên khi bạn Xù nhắn thì tụi mình chốt đi luôn. Trong nhóm thì mình biết mặt được hai người còn lại là những bạn mới, mọi người cũng chưa kịp giới thiệu gì với nhau sau khi gửi xe nhà Cô Yến (trùng tên bạn Yến trong nhóm) ở dưới chân núi tại đây bán đủ đồ ăn, nước uống để phục vụ cho mọi người leo núi. Cả nhóm bắt đầu phân phát lều, cách nhiệt, nước uống, đồ ăn,…để tranh thủ thời gian leo sớm nhất có thể.

leo núi chứa chan
Trên đỉnh núi Chứa Chan (837m)

Thế là mình với bạn Mo đã đến điểm hạ trại, nhóm đi đầu đã đến trước chọn xong điểm hạ trại và lúc này cũng đã văng xong tấm tăng che mưa, với sự hướng dẫn của bạn Tiến – Tiến có vẻ khá thạo về việc bố trí, sắp xếp lều trại về sau khi giới thiệu trong lúc ngồi ăn thì mình mới biết Tiến làm bên dẫn Tour cắm trại leo núi.

Vài bạn nữ chắc vẫn còn mệt nên ngồi dựa balo được dồn thành một chỗ đặt trên tấm cách nhiệt ở dưới tăng che mưa. Cùng lúc đó thì bạn Biên, anh Thuần, anh Công cũng đã bắt đầu chia lều ra để dựng với sự hỗ trợ của Tiến, bên cạnh dưới hiên tăng che mưa có hai bạn đang cặm cụi nhóm lửa than mà lúc sớm nhóm đã mua mang theo, ngoài trời lúc này vẫn còn mưa…và vẫn còn khoảng năm bạn ở nhóm cuối đang động viên nhau leo lên.

Mình vừa bỏ balo xuống cũng tranh thủ dựng lều cá nhân để cho bạn Mo nghỉ ngơi, cũng như thay đồ để tránh cảm lạnh vì cũng đã ướt hết phần đổ mồ hôi phần ướt mưa. Lều Vaude mình mang theo thuộc dạng chống nước khá tốt nhưng do đi vào mùa mưa nên mình cầm thêm theo tăng chống mưa để phủ thêm một lớp trên lều tránh trường hợp mưa dầm nguyên đêm thì hạn chế khả năng thấm nước vào lều, và bạn Mo cũng không quên dặn mình cầm thêm túi ngủ để giữ ấm, tuy chuẩn bị vậy nhưng về đêm vẫn lạnh run người lý do là mình chủ quan không đem theo tấm cách nhiệt trải phía dưới lều do đó khi mưa thấm thì hơi lạnh từ dưới lên lạnh không chịu nổi. Ở những lều của các bạn khác cũng không tránh khỏi việc thấm dột, có lều còn bị gãy cả xương lều nên thấm ướt hết những bạn nằm trong, tuy rằng đa số các lều đều được trải tấm cách nhiệt nên đỡ thấm lạnh từ dưới vào trong lều, nhưng sáng hỏi ra hầu như ai cũng không ngủ được tròn giấc.

Mọi người tham khảo thêm các sản phẩm lều và dụng cụ cắm trại thì ghé Cửa hàng chính hãng Decathlon nhé

Cả nhóm quây quần cạnh than lửa đang rực sáng giữa màn đêm, ở giữa tấm bạc được bài biện khá nhiều đồ ăn: bánh mì, thịt nướng, hoa quả, rau cải,…bữa ăn khá thịnh soạn chẳng khác nào một bữa “buffet trong nhà hàng ngàn sao hết”. Vừa ăn, cả nhóm bắt đầu chuyện trò cảm nhận của mình về chặn đường vừa trải qua, cũng lần lượt giới thiệu về bản thân mình, nhờ vậy mình biết thêm Chị Cẩm – đồng hương Trà Vinh với mình; Tiến – quê Bến Tre; Khánh – quê Cà Mau; Anh Thuần – quê Quảng Bình; Anh Công – quê Phú Yên; Dung – quê Nghệ An; Hảo – quê Tây Ninh; Mai – quê Bình Thuận; Nhung – quê Thừa Thiên Huế; Trâm – quê Vĩnh Long; Nghi – quê Buôn Hồ, Đắk Lắk; Chị Thê – quê Long An…cứ thế chai rượu Vodka cứ vơi dần theo từng lượt giới thiệu của từng thành viên trong nhóm, và những câu chuyện không đầu không đuôi cứ thế được kể luyên thuyên trong đêm đến khi hết cạn hai chai Vodka và một chai rượu Hàn Quốc.

Xong bữa ăn tối, lúc này cũng đã gần 12 giờ đêm có vài bạn đã thấm mệt nên về lều nghỉ ngơi, Tiến lấy ra một bịch hạt hướng dương và túi trà thập cẩm: bông cúc, kỷ tử, táo đỏ,… đã chuẩn bị từ trước, mình quay về lều cá nhân để lấy bếp gas mini đun nước; hai vợ chồng mình, Tiến và chị Thê vừa cắn hạt hướng dương, uống trà vừa chơi bài quỳ, kế bên có anh Công ngồi cầm chai rượu Táo mèo, cứ thế rót mời từng người sung nhất là Mai, nghe đâu Mai có niềm đam mê bất tận với những loại đồ uống có cồn; bên cạnh than lửa là Nhung, Nghi, Hảo, Trâm vừa nướng thịt vừa trò chuyện. Một hồi sau, bạn Mo mệt nên tụi mình nghỉ trước để về lều nghỉ ngơi chuẩn bị sức cho ngày mai, lúc này đã gần 1h sáng và ngoài trời mưa vẫn rơi rả rích.

Trên một ngọn núi ở độ cao 837m, ngoài trời mưa cứ rơi lộp bộp trên những tán lá cây và trên cả lớp phủ lều, thoáng qua trong đầu mình là những ca từ trong bài hát “Mưa trên những mái tôn” của Đen, một cảm giác vô ưu vô lo dòng suy nghĩ cũng vì thế đang dần được cởi trói nên nó cứ bay bổng và bất chợt dừng lại ở đoạn câu hỏi “Mình nằm ở đây trong túp lều tạm bợ, kế bên là người bạn Tri Kỷ đã cùng mình trải qua biết bao thăng trầm của cuộc đời và sẽ cùng nhau đến suốt cuộc đời, khi được sống một cuộc đời trọn vẹn như mình hằng mong, và thử hỏi khi nằm trên giường ấm chăn êm trong lâu đài nguy nga tráng lệ quay quanh bởi cảm giác cô đơn, bất an thì sự lựa chọn sẽ là gì?”; và dòng suy nghĩ lại dừng lại ở sự chất vấn bản thân: “Điều gì lúc này là quan trọng nhất đối với mình?”. Từng nhịp thở cứ chậm rãi, xen kể theo từng nhịp của bạn Mo đang nằm cạnh bên tạo nên sự hòa quyện tuyệt đối trong một  khoảng không thời gian nhất định, bất chợt mình nhận ra được sự “Hiện diện của bản thân”… Xa xa thoang thoảng vẫn còn vang vọng tiếng chim chóc đi ăn đêm, tiếng ếch nhái, dế, tiếng gió đung đưa lá cây xào xạc thay phiên nhau cất tiếng ca như để khẳng định sự tồn tại của mình trong màn đêm đen tối. 

Review Cắm trại Hồ Dầu Tiếng – Điểm cắm trại gần Sài Gòn cực chill

Cuộc sống là vậy vẫn luôn vận động không ngừng nghỉ theo quy luật riêng của nó có những thứ vẫn cứ luôn tồn tại ở đó, sự vô thức của mình không nhận thấy được sự hiện diện nó, hoặc là dù có nhận diện được nhưng sự vô tâm, nhịp sống vội vã đã kéo bản thân mình rời xa thực tại để khi mọi thứ qua đi mình mới bắt đầu hối tiếc về những điều đã bỏ lỡ và cố gắng níu kéo trong vô vọng những điều dù biết là không thể!

Sau ly cà phê và tô mì nóng hổi mọi người đã xong bữa ăn sáng, cả nhóm bắt đầu thu lều và dọn dẹp vệ sinh do trời vẫn còn mưa nên tụi mình thu gom hết rác đem xuống núi đổ chứ không đốt. Một số bạn trong nhóm đã mặc thêm áo mưa cho đỡ bị ướt, đường xuống núi bị những cây cỏ dày, cao quá đầu xen kẽ nhau che phủ có vài lần mình đã đi nhầm đường vì không thấy lối đi của những bạn đi trước, có những đoạn phải dùng tay gạt cỏ ra, đi khum sát đất mới có thể đi được… ở những đoạn có rừng cây thân gỗ thì đường khá trơn trượt tụi mình vừa đi vừa bám vào cây, bám vào vách đá để hạn chế té ngã (bạn Mo cũng đã trượt chân một lần ở đoạn này may là không sao). Lúc nhổ trại thu lều xuất phát xuống núi là 9 giờ sáng, đến lúc dừng chân nghỉ ngơi ăn trưa Bánh xèo rau rừng quán Đức Trang 333 ven sườn núi lúc này đã là 11 giờ trưa, từ chỗ này xuống đến chân núi chỉ còn khoảng 30 phút nữa, hai bên đường đi là những hàng quán, nhà dân được xây dựng khá lụp xụp tạm bợ bày bán chuối chiên, nước uống, bánh trái,… để phục vụ khách hành hương cúng chùa, trên đoạn này tụi mình thường xuyên bắt gặp những cụ già ngồi hai bên đường để xin tiền từ khách đi đường, đoạn từng đoạn lại bắt gặp những thùng carton đặt giữa đường với hàng chữ “ủng hộ tiền xây đường”, qua những đoạn có nhà dân lâu lâu bắt gặp vài con chó, con mèo nằm sát ven đường cũng chẳng mảnh mai sủa khách lạ mặt. 

leo núi chứa chan
Cây đổ ven đường

Bên phải là vách núi, bên trái là vực sâu lưng chừng núi là những đoạn cáp treo đang phục vụ khách du lịch từng cabin đưa đón lên xuống thăm quan chùa trên núi; phía xa xa là cả vùng đồng bằng Thị xã Xuân Lộc xanh mướt với những cánh đồng trồng lúa hoa màu xen kẽ là những ngôi nhà mái tôn đủ màu sắc trải dài cả một vùng rộng lớn. Cũng chính ở đây vào những ngày cuối của Tháng 4/1975 đã diễn ra trận chiến rất ác liệt giữa Mặt trận DTGP Miền Nam với Việt Nam Cộng Hoà để đập tan tuyến phòng ngự cuối cùng tiến đến Giải phóng Sài Gòn thống nhất đất nước.

Tụi mình ngồi trên xe tải thùng được cải tiến để chở khách về lại chỗ nhà cô Yến nơi tụi mình gửi xe hôm trước. Mình cùng với Tiến ngồi sau cùng, ngồi dựa balo nhìn về phía sau ngược hướng chạy của xe tải, ngọn núi ngày càng dần xa con đường cứ dần tiếp nối theo hướng di chuyển của xe, mình nhắm mặt lại thả lỏng người hết mức có thể để tận hưởng những cơn gió phất phơ tạc ngang vô hướng vào thùng xe một cảm giác thật nhẹ nhõm, hiện lên trong đầu là câu nói của nhà văn Lỗ Tấn “trên đời này làm gì có đường, người ta đi mãi cũng thành đường thôi”, một tiếng “đoãng” làm mình choàng tỉnh hóa ra bình giữ nhiệt dắt bên hông balo mình bị rơi kéo mình về với thực tại. Kết thúc một chuyến đi nhưng một hành trình mới của tụi mình chính thức bắt đầu mở ra khi vừa về Sài Gòn được một hôm, thì ngay ngày hôm sau bạn Mo thông báo cho mình một tin vui là nhà có thêm thành viên mới

Chào mừng con đến với thế giới này và cảm ơn sự hiện hữu của con bên cạnh ba mẹ!

Nhật ký leo núi Chứa Chan, 19/11/2022

Một số hình ảnh chuyến leo hồi năm 2019

Thích những gì bạn thấy? Chia sẻ với một người bạn.

0 0 đánh giá
Đánh giá bài viết
Theo dõi
Thông báo của
guest
0 Góp ý
Phản hồi nội tuyến
Xem tất cả bình luận

Hướng Dẫn

Cảnh sắc Đồi Thiên Phúc Đức
"Đi bụi" Rạch Giá - Hà Tiên - Phú Quốc
Viết lách có ra tiền ?
Du lịch Phan Thiết - Bình Thuận và Những địa điểm không nên qua!
Hồi ký chống dịch Covid 2021
GIẢI BÓNG ĐÁ LTP - XUÂN QUÝ MÃO 2023

Khuyến Nghị

Cảnh sắc Đồi Thiên Phúc Đức
"Đi bụi" Rạch Giá - Hà Tiên - Phú Quốc
Viết lách có ra tiền ?

Đăng ký nhận những nội dung mới nhất từ BetterGrowth.

Tham gia cùng 4.000 người nhận bản tin của chúng tôi qua email.
0
Rất thích suy nghĩ của bạn, hãy bình luận.x